Chuyện Thứ Chín
Hôm nay Mẹ tôi đến ăn cơm trưa với hai vợ chồng tôi. Mẹ nói:
- Phượng nè, có cậu Ba con về chơi vài tuần ở Việt Nam, Mẹ thấy nhà con rộng nên muốn hỏi ý hai con cho cậu Ba ở trọ nhà tụi con được không?
Tôi chưa kịp trả lời thì chồng tôi đã mau mắn:
- Dạ được mà mẹ, không có vấn đề gì đâu!
Khi Mẹ ra về thì tôi cự nự ngay với chồng tôi:
- Sao anh lại chấp nhận đề nghị của Mẹ vậy, mà không hỏi ý kiến của em?
Chồng tôi cười hiền từ:
- Thì nhà mình rộng, để cho cậu Ba ở vài tuần có sao đâu, huống chi cậu Ba lâu lâu mới về thăm nhà! mà cậu là cậu ruột của em chứ có phải là người xa lạ gì đâu! Tại em ghét cậu Ba nên nói vậy thôi. Em ghét cậu là chuyện xưa, không lẽ vì vậy mà mình không đón tiếp cậu hay sao, kỳ lắm.
Tôi càu nhàu vài tiếng rồi cũng phải nghe theo chồng tôi. Tôi miên man nhìn ra ngoài cửa sổ: tôi nhớ lại lúc còn nhỏ, sống đầm ấm với Ba Mẹ trong cái trang trại mênh mong ở Gò Vấp, lúc đó cậu Ba cũng sống chung tại đó. Cậu là em trai út của Mẹ, chỉ hơn tôi có 8 tuổi và từ nhỏ tôi và cậu đã khắc nhau rồi, nhất là khắc khẩu: cậu nói A thì tôi nói B, mà tôi nói C thì chắc chắn là cậu nói D! cả ngày cứ cải nhau làm Ba Mẹ nhiều lúc cũng phãi rầy la, tôi bực nhất là Mẹ biểu tôi phải nhường cậu vì là cậu ở vai trên! cậu thừa thế nhạo tôi:
- Phượng phải nhường cậu vì cậu là cậu!
Tôi ghét cậu vì cậu tìm đủ mọi cơ hội để chọc tức tôi đến cùng. Cậu đủ tinh tế để tìm được những chổ yếu của tôi mà khai thác để làm tôi tức bể ruột. Mà cũng kỳ thật: cải lộn hoài với cậu nhưng khi cậu xuống Sài gòn vài ngày là tôi lại thấy thiếu vắng « kẻ thù »! vậy mà khi cuối tuần cậu về thì vừa gặp nhau là đã « có chuyện ». Lúc cậu 20 tuổi thì cậu đẹp trai số một, mấy con nhỏ bạn của tôi, đứa nào đứa nấy cũng mê cậu, mà cậu lại rất phong lưu tài tử nên chúng nó càng điên đảo vì cậu.
Tôi nhớ một lần...
Tôi có con nhỏ bạn tên là Liên, tuy nó mới 13 tuổi như tôi nhưng nó đẹp có tiếng. Lần đó cậu Ba rủ nó đi xem chim cò nhưng con Liên đòi có tôi đi theo thì nó mới chịu. Tôi cực chẳng đã mới đành đi theo dù biết mình chỉ là cái cớ suông cho hai người trò chuyện với nhau. Muốn xem cò thì thường phải chui vào mấy bụi cây nằm im để rình đừng để cò nó thấy. Ba đứa chúng tôi đã quá quen những điểm có cò nên việc mò mẫm thận trọng để đến gần đám cò là chuyện thường tình của trẻ con. Nhưng lần đó để lại cho tôi một kỷ niệm khó quên!
Ba đứa chúng tôi đang ngồi im dọc theo cái bờ đê, không dám hó hé, để nhìn. Con Liên nằm kế bên tôi, bên tay phãi nó là cậu Ba. Đang chăm chú nhìn cò chợt tôi cảm nhận có điều gì là lạ; tôi nhìn sang thì thấy con Liên nhắm khít mắt lại. Tôi ngạc nhiên quá, không hiểu tại sao nó không chịu mở mắt nhìn cò mà lại nhắm mắt lạ lùng như vậy. Đã vậy mà hơi thở của nó lại nặng nề như đang bị cảm cúm! tôi vừa định mở miệng hỏi con Liên thì tôi đỏ gây mặt: tôi vừa khám phá ra nguyên nhân của thái độ kỳ lạ của con Liên. Tôi lén nhìn thấy bàn tay của cậu Ba đang luồn dưới váy của con nhỏ bạn tôi! Trời ơi, thì ra cậu Ba đang mò mẫm bụng dưới của con Liên. Tuy lúc đó vẫn còn ngây thơ nhưng dù sao thì tôi cũng đã hiểu ngay là cậu Ba đang rờ « chim » của con nhỏ bạn tôi. Người tôi nóng ran lên lạ kỳ, tôi run bần bật, vừa ngượng ngùng vừa lo sợ cuống cuồng. Chỉ trong khoảng khắc mà tôi đã bị xô đẩy một cách không ngờ! được chứng kiến cảnh tượng của người lớn, cảnh tượng cậu Ba rờ chim một đứa con gái làm tôi bị đẩy vào thế giới người lớn một cách thô bạo, tôi chới với, mất thăng bằng. Tôi ngồi im không dám nhút nhít, tôi nghe tiếng thở dồn dập của con Liên bên cạnh, tiếng hít hà lo lắng của nó. Tôi cảm nhận máu trong thân thể tôi chạy tán loạn, tôi say sẩm cả mặt mầy. Bên cạnh, con Liên không kềm được nữa, nó ú ớ:
- Ôi cha, uh... uh...
Tôi đờ người ra... bụng dưới của tôi như căng phồng ra làm tôi thấy nhói nhói.
Chợt con Liên đứng phắt dậy, mặt nó đỏ gấc... nó bối rối phủi bụi bám trên quần nó, rồi nó co chân ù chạy về nhà. Tôi đang bở ngỡ vì diển biến đột ngột thì cậu Ba nheo mắt nhìn tôi:
- Bé Phượng nhìn lóm thích không?
Tôi ghét nhất là khi cậu Ba kêu tôi là bé Phượng! nhưng ngày hôm đó tôi đang trong một trạng thái bối rối tột đỉnh thì còn hơi sức đâu mà phản ứng! mặt tôi lúc đó chắc là buồn cười lắm, hết đỏ rồi lại tái xanh.
Cậu Ba lại hóm hỉnh:
- Con nít mà nhìn lóm, về nhà cậu mét lại với Ba Mẹ.
Tôi nổi cơn tức của tôi lên:
- Ai thèm nhìn lóm trò chơi dơ bẩn của cậu. Cậu ỷ y cậu người lớn, cậu dụ dổ mấy đứa con gái còn nhỏ.
- Bé Phượng chê là dơ bẩn vậy sao lại thích thú quá chừng?
Tôi nổi cộc lên:
- Ai thèm thích thú cái trò... cái trò... kỳ cục của cậu!
- Không thích thiệt không?
- Thiệt!
Bất chợt, cậu Ba nhào sang tôi, một tay cậu đè ngực tôi bắt tôi nằm xuống, tôi tay cậu luồn vào quần tôi. Tôi mất thăng bằng, té ngửa ra; tôi chưa kịp phản ứng gì trước tình thế đột ngột, mới lạ thì tay của cậu đã len vào trong quần lót của tôi, cậu bóp nhẹ mu chim của tôi; một ngón tay len lỏi vào khe kín của tôi...
Một giây sau thì cậu Ba đứng lên cười hì hì, cậu đưa ngón tay lên ngửi:
- Nói không thích mà sao chim ra ướt nhẹp vậy hả cô bé?
Tôi nằm hớ hênh ra đó, người tê dại hẳn đi, trên mu chim của tôi còn hằn lại cảm giác nóng bỏng của bàn tay cậu trên da thịt của tôi, bàn tay của người con trai đầu tiên... mà người đó lại là người tôi ghét nhất trên thế gian này. Tôi ứa nước mắt vì tức. Cậu ba tiếp tục nhạo tôi:
- Mùi của bé Phượng thơm quá!
Tôi đỏ mặt khi thấy cậu đưa ngón tay vào miệng cậu, ngón tay vừa tiếp cận với vùng kín của tôi. Cảm giác trong tôi lúc đó không thể nào tả được. Bao nhiêu cảm nhận xung đột nhau làm tôi nằm trơ ra đó như khúc cũi. Tôi vẫn nằm cạnh bờ đê thật lâu sau khi cậu Ba bỏ về.
Bên cạnh sự tức tối vì bị nhục nhả như vậy, một cảm giác nhẹ nhàng mới lạ lại len lỏi vào thân thể mới lớn của tôi: tôi thấy có cái gì đó thật thoải mái khi bàn tay cậu rờ bóp mu chim non nớt của tôi. Tôi ngượng ngùng thò tay vào quần lót của mình để kiểm tra: ồ thật vậy, chim của tôi ướt sũng với một chất lõng nhờn là lạ.
Tối hôm đó, tôi thao thức gần cả đêm vì biến chuyển đột ngột hồi chiều, bao nhiêu giá trị, bao nhiêu tin tưởng, bao nhiêu sự thật, tưởng đâu chắc như đinh đóng cột bây giờ lại lung lây một cách thảm hại. Một bộ phận trong đầu tôi cố hết sức đẩy những ý tưởng mới ra xa nhưng một phần khác lại cứ báo cho tôi biết là cái bàn tay lực lưỡng của cậu Ba đã đem lại cho tôi một sự thích thú tê dại khi nó luồn vào chổ kín của của đứa con gái còn mới bở ngỡ ngây thơ trước ngưỡng cửa đời. Tôi giận quá vì sự xung đột nội tâm đó. Chưa bao giờ tôi thấy ghét cậu Ba đến mức độ đó.
Buổi chiều sau khi vỗ về cho thằng con nhỏ của tôi ngủ trưa thì tôi ra phòng khách ngồi uống ly trà. Cuộc sống của tôi bây giờ có thể nói là khá giã: chồng tôi làm cán bộ cấp cao trong một cơ quan Nhà Nước, chúng tôi có được một thằng bé bụ bẫm đã 2 tuổi, còn tôi thì với tuổi 25 tôi tự hào có một sắc đẹp hơn người... như vậy là được quá ưu đãi rồi, đã hơn hẳn đa số bạn bè rồi. Nhìn ly trà trên bàn tôi để thả hồn mình trở lại những kỷ niệm xa xưa...
Cậu Ba bặt tin một thời gian dài vì cậu lên Đà Lạt học tiếp Đại Học. Tôi không còn dịp để cải cọ với cậu nữa và điều đó mang lại cho tôi một sự thiếu vắng lạ lùng. Không có ai để gây lộn làm cuộc sống của tôi như tẻ nhạt ra. Tôi không dám chấp nhận nhưng trong thâm tâm tôi tôi rất lo lắng khi gặp lại cậu vì không biết phải xử lý ra sao khi giữa chúng tôi đã có « sự cố bên bờ đê ». Trong một vài dịp cúng giổ, tôi có gặp cậu Ba nhưng trong đám đông thì cũng không có gì khó khăn lắm. Mà trong những dịp đó tôi đã bắt gặp đôi lần ánh mắt của cậu Ba nhìn tôi khác thường làm tôi phải ngượng ngùng quay mặt đi.
Năm tôi 17 tuổi thì lại có một sự việc khác làm tôi khổ sở hơn nữa...
Trưa hôm đó, tôi vừa đi học về thì Mẹ tôi nói:
- Sáng nay có cậu Ba con về chơi vài ngày.
Tôi khựng lại. Mẹ ngước nhìn tôi:
- Mẹ biết con ghét cậu nhưng cậu về có vài ngày thôi mà! Ráng đi! Thôi bây giờ con đem lên lầu cho cậu ly nước dừa, cậu đang nằm nghĩ đó.
Tôi đành phải nghe lời Mẹ. Cầm ly nước dừa trong tay, tôi leo lên đến lầu 3, tôi cố ý dậm chân mạnh và tằng hắng để cậu biết có người lên lầu. Tôi gỏ nhẹ cửa nhưng không thấy ai trả lời, tôi mạnh dạn bướcvào phòng: cảnh tượng làm tôi thiếu điều làm rơi ly nước trong tay. Cậu Ba ngủ mà không đấp chăn, cậu chỉ bận chiếc áo thun, cả phần dưới trần truồng để loài ra cả bộ phận sinh dục! mắt tôi hoa lên, người tôi nóng rần, tay tôi run rẩy một cách thảm hại. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy bộ phận sinh dục của đàn ông rõ ràng như vậy. Sau một lúc tôi ráng lấy lại bình tĩnh, tôi tò mò nhìn con cu dưới mắt tôi, con cu nằm ngủ êm đềm trên cái mu đầy lông. Thân thể cậu thật lực lưỡng... tôi bối rối công nhận là cậu đẹp trai thật... Càng nhìn cái thân thể đàn ông đó tôi càng thấy rạo rực, người tôi tê tê, như muốn nhũn ra.
Chợt tiếng cậu Ba vang lên nhẹ nhàng:
- Lại nhìn trộm nữa rồi, bé ơi!
Tôi luống cuống gần làm rớt cái ly trong tay. Nhưng rồi bản tính ương ngạnh của tôi lại nổi lên:
- Nhìn trộm cái gì, tại cậu nằm tênh hênh ra đó, thấy mà ớn!
- Ơùn vậy mà sao người cứ đờ ra như mèo thấy mỡ vậy!
Chịu không được, tôi sẳn tay cầm cái ly tạt vào người cậu làm văng vải nước dừa lên người cậu, lên giường... cậu Ba cũng nỗi cơn tức lên, cậu nhảy ra khỏi giường, ôm lấy tôi vật xuống giường, hai cậu cháu vật lộn trong tình huống thật hài hước, tôi thì bận áo dài học sinh trắng tinh, còn cậu thì ở truồng! tôi hỗn hển cố đập vào người cậu bằng tay, bằng chân nhưng cậu khỏe quá, cậu ghìm được hai tay của tôi, ngực cậu đè lên ngực tôi làm tôi bị nghẹt thở, đầu tôi choáng váng.
- Phượng xin lỗi cậu đi, cậu tha cho.
- Không thèm xin lỗi.
Cậu Ba đưa một tay lên bẹo má tôi:
- Con nít mà đòi nhìn trộm người lớn không biết mắc cỡ.
Tôi ức đến ứa nước mắt nhưng không chồm dậy được.
- Cậu dám chắc là Phượng lại thích thú được nhìn lén cậu, đúng không?
Tôi vừa cố thở vừa trả lời:
- Cậu xấu như ma, ai thèm nhìn.
Cậu Ba nhìn sâu vào mắt tôi:
- Cậu cá là chim của Phượng lại ướt nhẹp vì thích thú rồi. Dám cá với cậu không?
Tôi hoảng hồn cố dãy dụa nhưng cậu kềm tôi chắc quá. Tôi nhắm khít mắt lại khi cảm nhận bàn tay của cậu luồn dưới lưng quần của tôi, bàn tay nâng niu cái bụng phẵng lì của tôi làm tôi nổi gai nổi ốc cùng mình. Bàn tay do dự một lúc rồi luồn dưới quần sì- líp, tôi ú ớ kêu lên vài tiếng khi bàn tay úp lên mu lồn mới lún phún có lông của tôi, cậu nựng tôi thật nhẹ nhàng làm tôi xây xẩm cả mặt mày. Một ngón tay len lỏi vào khe, tôi mắc cỡ biết là khe tôi đúng là đã ướt nhẹp chất nhờn. Tôi cố khép chặc hai đùi lại nhưng ngón tay quái ác cứ tiến tới, tôi cắn răng cố thủ một cách tuyệt vọng đến khi thấy không chịu đựng nữa, tôi mới thở dài để bàn tay của cậu ôm trọn khe lồn của tôi. Cậu Ba tinh quái nâng niu mu lồn của tôi làm tôi quíu tay quíu chân, cậu kéo nhè nhẹ mấy cọng lông tơ của tôi làm tôi thở hỗn hển vì ngượng ngùng mắc cỡ. Cậu Ba nói nhỏ vào tai tôi:
- Công nhận là thua cuộc chưa?
Một dòng nước mắt chãy dài xuống gò má, tôi khóc vì thua cuộc, khóc vì bực tức mà cũng khóc vì thấy sự yếu đuối của mình. Chợt cậu Ba nới lỏng vòng tay ra, cậu hơi ngượng ngùng, có lẽ cậu cũng vừa nhận thấy là « trò chơi » đã đi quá xa! cậu bối rối nói nhỏ:
- Cậu xin lỗi Phượng...
Nhưng tay cậu vẫn để trên mu lồn của đứa cháu gái. Tôi cũng nằm im, không biết phải phản ứng ra sao. Sau một lúc im lặng, cậu Ba lúng túng nói:
- Cậu... xin lỗi Phượng một lần nữa... cậu không muốn vậy. Phượng cứ đi xuống nhà trước nghe.
Tôi vẫn nằm im... bàn tay của cậu vân vê mấy cọng lông làm tôi rùn mình, tê tê...
Cậu lại nói thật nhỏ:
- Nhưng nếu Phượng cho phép thì... cậu muốn được « thơm » chim của Phượng.
Tôi bối rối thấy cậu thả lõng tôi ra. Tôi giận cậu thật: phải chi cậu cứ đè tôi không cho tôi nhút nhích thì dễ hơn cho tôi; tại sao cậu lại để tôi phải quyết định?
Cậu chờ vài giây rồi cậu từ từ vén vạt áo dài của tôi sang bên rồi kéo quần tôi xuống. Tôi hoảng kinh, cố lấy hết sức để ngồi dậy nhưng người tôi bãi hoải như không còn sinh lực nữa... cậu tôi nằm vào giữa hai đùi trần của tôi, cậu thì thào:
- Chim của Phượng đẹp tuyệt vời.
Tôi mắc cỡ quá chỉ muốn độn thổ để biến mất: nằm tênh hênh ra đó để cho « kẻ thù » ngắm nhìn bộ phận kín nhất của mình!
Tôi ú ớ một cách thảm hại:
- Cậu ơi... con không chịu đâu...
Cậu thổi nhẹ lên mu lồn của tôi, hơi thở của cậu làm xạt xào đám lông thưa thớt. Tôi quíu người lại, bật lên một tiếng nấc thảm thiết, nhưng môi của cậu đã ngậm được mu lồn nhỏ của tôi rồi, tôi cố chồm dậy lần cuối nhưng vô vọng! tôi không còn sinh lực để chống lại những đam mê đang bồng bột dâng lên trong tôi, tôi chỉ là một đứa con gái dậy thì đầy háo hức, được một người con trai bú lồn lần đầu.
Trưa hôm đó, cậu tôi đã tận tụy nút lồn đứa cháu gái mới dậy thì trong căn phòng đầy ánh sáng, tôi xấu hổ nằm đó hưởng thụ trong khi nhà dưới vang lên những tiếng động thường ngày. Tôi ngạc nhiên cho chính sự táo bạo của tôi và của cậu: lỡ Mẹ lên phòng nhìn thấy cảnh tượng loạn luân kinh thiên động địa này thì sao? nhưng sự lo sợ kinh khủng đó hình như càng làm tôi háo hức thêm một cách lạ kỳ... Tôi khám phá ra một gốc cạnh thật mới lạ của con người tôi. Cậu âu yếm nút tôi thật nhẹ nhàng làm đầu óc tôi quay cuồng như uống rượu... Cậu đã biết dùng kinh nghiệm từng trải để hướng dẫn tôi đi từ bước một... Đã vậy cậu còn làm tôi nhục nhã hơn nữa khi cậu mạnh bạo đút một ngón tay vào lỗ đít của tôi, tôi hốt hoảng định vùng vẩy nhưng cậu giữ tôi lại thật chặt, tôi bồi hồi lắng nghe cảm giác tê cứng khi ngón tay của cậu nằm sâu trong cơ thể tôi... Và rồi cái gì phải đến, đã đến với tôi, tôi ôm cái gối xiết vào mặt mà rên ú ớ trong khi lồn tôi ứa khí ra liên miên, người tôi dao động cực kỳ, tôi đê mê tiếp nhận lần đầu tiên trong đời khoái lạc nhục dục... Đứa con gái 17 tuổi đã biến thành người đàn bà đầy say mê, con sâu nhỏ đã biến thành con bướm đầy màu sắc chói sáng... tôi ra khí bao nhiêu thì cậu âu yếm liếm nuốt bấy nhiêu.
Tôi loạng choạng chạy về phòng nằm khóc cả buổi chiều. Tôi bực tức nhất là tại sao tôi lại yếu ớt đến thế, để cho cậu làm nhục tôi, làm tổn thương đến tự ái của tôi! nhưng kế bên sự bực tức đó, còn lại cảm giác tê dại được nếm mùi khoái lạc lần đầu, trong sự xấu hổ. Đến tối tôi viện cớ không khỏe để không xuống ăn. Tôi sợ không biết phải đối xử ra sao với cậu.
Sáng hôm sau, Mẹ tôi báo cho tôi biết:
- Không hiểu sao, cậu Ba con sáng sớm đã hấp tấp xách vali đi tuốt.
Tôi lẫm bẫm:
- Đi cho bỏ ghét...
Nhưng trên đường đạp xe đạp đi học, không hiểu sao, tôi nghe nao nao trong lòng, mắt tôi cứ cay nhòe...có lẽ tại sáng hôm đó bụi bậm ngoài đường nhiều quá.
Tôi bặt tin cậu Ba từ đó. Cậu không về Gò Vấp nữa mà đi du học bên Uùc. Phần tôi thì đến 22 tuổi tôi lấy chồng, sanh được thằng bé. Tôi yêu chồng tôi nhưng tôi chỉ có tiếc một điều là chồng tôi không quan tâm cho lắm đến chuyện tình dục, đối với anh, sự nghiệp là trên hết. Anh làm tình như đi làm, rất nghiêm túc, không để bị ngoại cảnh chi phối. Nói tóm lại anh đem lại cho tôi tất cả từ sự sung túc, an toàn, cho đến đứa con dễ thương . Anh đem đến cho tôi tất cả ngoại trừ sự khoái lạc nhục dục.
Hôm đi ra phi trường đón cậu Ba, tôi ngượng ngùng đứng phía sau gia đình nhìn cậu lăng xăng chào đón mọi người. Cậu đã trên 30 rồi, cậu có vẻ từng trải hơn, cứng rắn hơn. Gương mặt cậu như có vẻ xa vắng hơn, ít vui nhộn hơn. Cậu nhìn thấy tôi và trong khoảng khắc tôi thấy mắt cậu sáng hơn, tôi nghe lòng mình vui vui, lâng lâng. Lần đầu tiên tôi không cảm nhận sự bực dọc khi gặp cậu, có lẽ tôi cũng đã trưởng thành rồi và 8, 9 năm đã trôi qua...
Cậu chào hỏi vợ chồng tôi và đưa tay ra bắt tay chúng tôi. Tôi không khỏi rùng mình khi hai làn da chạm vào nhau. Có lẽ cậu cũng cảm nhận như vậy, cậu cười:
- Ủa, tay của Phượng sao nhiều điện quá làm cậu giựt mình.
Mẹ nói đùa:
- Em về ở nhà vợ chồng con Phượng, nhớ nghe, lớn rồi đừng kiếm chuyện gây lộn nữa.
- Em đau dám, gây với nó, nó đuổi ra khỏi nhà, bơ vơ biết đi đâu!
Người tôi cứ thấy lâng lâng lạ kỳ, tôi không biết có phải do gặp lại cậu hay không? ngồi trên xe, tôi kín đáo liếc nhìn cậu. Hình như cậu phong trần hơn nên cậu điềm đạm hơn lúc xưa, đúng lúc đó cậu quay đầu lại bắt gặp ánh mắt của tôi, cậu nhoẽn miệng cười làm tôi hơi ngượng, cậu hỏi tôi bằng tiếng Anh:
- How are you, Phượng, is everything ok for you?
Tôi gật đầu nói nhỏ:
- Dạ cám ơn cậu, mọi việc đều tốt với tụi con.
Giọng cậu thật ấm, không có chút gây hấn nào làm tôi cũng thấy vui vui.
Mấy ngày sau, tôi khám phá một cách ngạc nhiên là cậu Ba thay đổi khá nhiều, có lẽ do thời gian dài sống ở nước ngoài, cậu không còn những điểm làm tôi bực mình trong quá khứ, cậu không còn kênh kệu, ra vẻ “ta đây”, cậu không còn tánh thích chăm biếm mọi người. Những lúc ngồi xa xa nghe cậu nói chuyện với chồng tôi hay với người thân, tôi thấy càng lúc càng gần gũi hơn với cậu. Có một sức thu hút nào đó kéo tôi gần với cậu. Tôi cố cưỡng lại nhưng cơ thể tôi vẫn cứ nhắc cho tôi cái kỷ niệm tuyệt vời buổi trưa cách đây 9 năm... cơ thể tôi đã nổ tung lên, đầu tôi đã tràn đầy ánh sao lấp lánh. Tôi khổ sở vô cùng như người đang vùng vẩy cố thoát khỏi cái bẩy đang khép lại. Tôi cố ý tránh mặt cậu, cực chẵng đã mới ngồi cùng bàn với cậu trong những bữa ăn, mà tôi cứ kiếm chổ ngồi xa cậu.
Trưa hôm đó, tôi nằm nghỉ trưa. Cả nhà đi vắng, thằng con của tôi thì đang ngủ bên phòng kế cận. Một điệu nhạc vang lên từ bên nhà hàng xóm. Tất cả đều êm ả. Tôi nằm trong giường nhìn ra cửa sổ, nhìn tàn cây xanh phất phơ... Không một tín hiệu báo động, một luồng cảm xúc mạnh mẽ chợt dâng trào trong lồng ngực tôi, tôi cố hết sức để dìm nó xuống nhưng vô vọng! Khi tôi buôn thõng sức đề kháng ra thì hai dòng nước mắt tuôn trào ra, tôi khóc ngon lành... tôi khóc như chưa bao giờ được khóc như vậy, khóc như đứa con nít... tôi úp mặt vào gối mà khóc, khóc cho vơi đi những đè nén, khóc cho tuôn ra cái áp lực trong lòng tôi...
Chợt một bàn tay vuốt nhẹ gò má của tôi. Tôi ngước nhìn lên và qua màn lệ long lanh tôi thấy cậu Ba đang mỉm cười nhìn tôi, cậu đã ngồi bên lề giường từ lúc nào tôi không hay. Tôi hốt hoảng định ngồi dậy nhưng bàn tay cứng rắn của cậu đã ghìm vai tôi một cách cương quyết. Cậu đưa ngón tay trõ lên ngang miệng như ra dấu cho tôi đừng nói rồi cậu nhẹ nhàng vén áo tôi lên... tôi nhắm mắt lại khi môi của cậu ngậm đầu vú của tôi vào miệng của cậu. Tôi không cầm được tiếng rên chơi vơi khi cậu bắt đầu bú vú tôi. Nhưng phần lý trí của tôi vẫn còn đâu đó, tôi bàng hoàng năn nỉ:
- Không được đâu... không được đâu... cậu tha cho Phượng...
Cậu không trả lời chỉ luồn tay kia vào để bóp vú còn lại của tôi. Tôi run như chiếc lá trước cơn bảo tố. Tôi không kềm chế mình được nữa, trong một trạng thái mê mê tỉnh tỉnh, tôi ưỡng ngực lên để đưa vú vào sâu hơn trong miệng cậu. Tôi bật lên tiếng khóc:
- Cậu ơi, không được đâu... cậu là cậu của Phượng mà...
Cậu ngước nhìn tôi:
- Phượng thương của cậu. Cậu nhớ Phượng từ bao năm nay, cậu về Việt Nam lần này cũng vì nhớ Phượng chịu không được nữa.
Tôi hoa mắt lên, tiếng của cậu nhỏ rọt vào tai tôi:
- Cậu cố đi thật xa để quên Phượng nhưng cậu đã đầu hàng. Cậu nhớ Phượng trong từng tế bào của cậu.
Tôi lại khóc... tôi để cậu hôn lên gương mặt đẫm nước mắt của tôi. Tiếng cậu vang đều bên tai:
- Lần này cậu về là để nhìn lại Phượng, nếu Phượng xua đuổi cậu thì cậu sẳn sàng ngay lập tức ra đi, không bao giờ trở lại cái nước Việt Nam này...
Cảm xúc đè nén tứ bao lâu nay làm tôi càng khóc tức tửi, giọng cậu khẩn trương:
- Cậu không dám đòi hỏi điều gì hết, cậu chỉ cần nghe một tiếng từ Phượng mà thôi... Cậu bỏ nhà đi từ 9 năm nay, cậu đã trải qua bao cuộc tình phù du chủ ý là để dập tắt tình cảm loạn luân ầm ỉ trong lòng. Nhưng rồi... Phượng ơi, cậu không còn sức lực để chống chọi nữa. Bây giờ chỉ có Phượng mới làm tắt được ngọn lửa nung nấu đó. Cậu van xin Phượng, hãy quyết định giùm cậu!
Tôi nhìn gương mặt cậu lung linh qua màn nước mắt và rồi tôi chợt cảm nhận một sự thật mà tôi dồn nén từ bao lâu nay: tôi đã thương cậu từ lúc nào không biết, từ lúc cậu rờ chim tôi bên bờ đê hay từ trước nữa, tôi cũng không nhớ... Tôi đã cố dấu tình cảm bằng thái độ hằn học, gây gắt nhưng bây giờ được ôm cậu trong vòng tay, tôi thấy chưa bao giờ mình được sung sướng như lúc này. Khám phá ra được điều này làm tôi choáng váng mặt mầy. Tôi cố gắng lắm mới lấp bấp nói được câu nói đang đè nén lòng ngực của tôi:
- Phượng cũng nhớ cậu nhiều lắm...
Cậu sung sướng cuối đầu xuống bú vú tôi. Tôi đưa tay nâng niu gương mặt của cậu, tôi cũng sung sướng ôm đầu của cậu, đưa vú cho cậu bú say mê. Tay kia của cậu xe bóp đầu vú căn cứng của tôi.
Tiếng mở cửa lộc cộc dưới nhà... cậu lẳng lặng quay về phòng của cậu.
Tối hôm đó tôi thao thức gần cả đêm, lý trí của tôi lại vùng lên để bắt tôi kiểm điểm lại những vô lý, những điên rồ của tôi... Tôi hoang mang, khổ sở vô cùng... Nhưng sáng hôm sau, sau khi chồng tôi đi làm, và khi cậu Ba vào giường ôm tôi vào lòng thì tôi không còn sinh lực để chống cự nữa. Cậu hôn khắp gương mặt của tôi, tôi cố né tránh môi của cậu nhưng rồi môi của cậu cũng kèm được môi của tôi, tôi rùn mình hé miệng cho lưỡi của cậu len lỏi vào miệng tôi, cậu nút lưỡi tôi làm đầu óc tôi quay cuồng. Tôi ráng dùng phần lý trí còn lại để đẩy cậu ra:
- Cậu ơi, con năn nỉ cậu, cậu tha cho con. Mình làm như vầy là không đúng.
Cậu không trả lời, tiếp tục cởi quần ngủ của tôi ra, tôi cắn răng vùng vẩy một cách yếu ớt, Cậu leo lên người tôi, mắt cậu đắm đuối nhìn sâu vào mắt tôi, cậu đã đút được đầu cu vào khe lồn của tôi. Tôi nấc lên nghẹn ngào:
- Đừng bắt con phải ngoại tình chồng con... cậu ơi!
Nhưng cậu không nghe tôi, con cu của cậu mạnh bạo len lỏi vào khe lồn ướt nhẹp của tôi. Tôi giận cho thân thể yếu đuối của tôi đã náo nức chào đón cuộc xâm lăng mới. Tôi cố dùng lý trí để cương quyết xô đẩy cậu nhưng hai vòng tay của tôi đã ôm xiết cậu vào lòng, mu lồn của tôi đã ưỡng lên để đón con cu căn cứng và nóng ấm, lưỡi của tôi đã đưa cho môi của cậu mút. Đã lâu lắm rồi cơ thể của tôi chưa được tôn vinh một cách huy hoàng như ngày hôm nay. Hai thân thể vật lộn với nhau thật khắn khít... Tôi không cầm được tiếng la thất thanh khi những hạch trong lồn của tôi bắn khí ra triền miên, hòa trộn với khí của cậu... Tôi nép vào lồng ngực cậu, tận hưởng một cách sung sướng. Anh mắt trìu mến của cậu là cả một niềm hạnh phúc cho tôi.
Tôi chưa kịp lấy lại hơi thở bình thường thì cậu lại chơi tôi lần thứ nhì. Chậm hơn... Sâu hơn... Cu cậu tràn đầy khe lồn của tôi... tôi chới với , được kéo đi bay bổng xa tít.... Tôi ôm cậu mà ra khí liên miên.
Những ngày sau đó tôi sống như bay trên mây, chúng tôi lợi dụng mọi cơ hội để làm tình với nhau. Cậu Ba đã khơi lại trong tôi ngọn lửa dục vọng bị dập tắt từ bao năm nay. Cậu chỉ dẫn cho tôi tất cả về tình dục vì thật ra tôi vẫn còn khù khờ về chuyện này, chỉ biết những điều tối thiểu mà chồng tôi biết. Tôi vô cùng thích thú được cậu nút lồn vì chính cậu là người đầu tiên và cũng là người độc nhất đã hướng dẫn cho tôi biết cách làm tình tuyệt vời này. Tôi lại đòi cậu cho tôi ngậm được cu của cậu vào miệng, con cu thật hùng dũng, tôi thích thú cảm nhận nó co giật thật dễ thương trong miệng của tôi.
Cậu mời vợ chồng tôi đi một tour ra miền Trung du lịch nhưng chồng tôi bận việc công không đi được, anh để tôi đi cùng cậu Ba. Thật là tuyệt vời cho tôi, tôi được sống hạnh phúc 7 ngày 7 đêm với người tôi yêu thương nhất trên đời. Tôi nghĩ nếu có đánh đổi 7 ngày đó với sự sống của tôi, tôi cũng dám chấp nhận. Chúng tôi quấn quit với nhau như một cặp vợ chồng thật sự. Từ tình cảm đến tình dục. Được cậu nắm tay đi dạo trên bãi biễn hay tối đến được cậu âu yếm làm tình... tôi nhắm mắt sung sướng hưởng thụ. Lòng tôi tràn đầy tình yêu của cậu.
Nhưng rồi thực tế lại đánh thức tôi dậy. Ngày cậu ra phi trường, tôi cáo bịnh nằm nhà, không dám tiển đưa cậu, sợ mọi người nhận ra tình cảm của tôi. Tôi nằm nhà khóc sướt mướt cả buổi chiều.
Vài năm sau, chồng tôi bị dính líu trong một vụ tham nhũng qui mô và bị tù đầy. Tôi ly dị được với chồng tôi và với sự bảo lãnh của cậu Ba, tôi dẫn con sang Úc. Gặp nhau mừng mừng tủi tủi, tình yêu vẫn còn đậm đà, cậu đề nghị tôi về chung sống với cậu. Rồi một ngày nọ, cậu trịnh trọng xin được cưới tôi làm vợ. Lẽ dĩ nhiên là tôi sung sướng chấp nhận. Cậu chạy chọt làm giấy tờ giả mạo để được cưới tôi một cách chính thức, chúng tôi cắt mọi liên lạc với gia đình bên Việt Nam để tránh sự phiền phức với mối tình loạn luân của chúng tôi. Tôi lại sanh được hai đứa bé với cậu. Chúng tôi thương yêu nhau đầm thắm. Nhưng rồi mẹ tôi sang Úc kiếm tôi để viếng thăm, chúng tôi đành phải thú thật mọi chuyện với bà. Mẹ tôi cũng đành phải thở dài chấp nhận mà thôi. Bà lại nói riêng cho tôi nghe:
- Khi ở Việt Nam Mẹ đã đoán được mọi chuyện rồi, chỉ cần thấy con và cậu Ba nhìn nhau là đã biết hai đứa có tình ý với nhau rồi. Tụi bây cứ nhìn nhau trân trân, chỉ có đui mù như thằng chồng củ của con mới không nhìn thấy!
Rồi Mẹ còn bật mí cho tôi biết một bí mật được dấu kín từ mấy chục năm nay: hồi còn trẻ chính bà cũng đã có tình ý với một người anh cô cậu nhưng cả hai không dám đi xa hơn. Bây giờ bà có phần nào vui cho tôi khi thấy tôi can đảm hơn, dám đi ngược lại dư luận và luân lý.
Mẹ tôi lại còn nghĩ xa hơn nữa: để tránh phiền phức, khó xử cho mấy đứa con của chúng tôi sau này, Bà bắt chồng tôi phải thật sự là rể của bà, phải kêu bà bằng Mẹ và bỏ đi tiếng xưng hô chị em.
Hết Truyện 1- 9